Biểu hiện của văn hóa


     Một người bình thường nói đến văn hóa thì nghĩ ngay đến những biểu hiện của nó trong chính trị, văn học, nghệ thuật, tôn giáo, khoa học, đạo đức, sinh hoạt vật chất. Đó là những biểu hiện quan trọng của văn hóa, nhưng văn hóa theo nghĩa sâu nhất lại không nằm ở các biểu hiện, mà ở ngay tâm thức con người của một nền văn hóa cụ thể.

Biểu hiện của văn hóa

     Xét ở khía cạnh triết học, văn hóa một nước, không phải ở đâu xa lạ, mà ở ngay tâm thức con người nước ấy, dù cho anh ta sống ở một nước xa lạ, giữa những con người thuộc một văn hóa khác. Văn hóa Pháp là ở ngay con người Pháp và văn hóa Trung Hoa, Nhật Bản… đều thế. Con người thừa hưởng văn hóa của quê hương mình cũng như anh ta thừa hưởng ngôn ngữ, cách sinh hoạt, quan niệm sống, quan niệm về hạnh phúc, đau khổ, bổn phận, nghĩa vụ, cái đẹp về nhân cách, đạo đức, các cách ứng xử của nó. Anh ta có thể công khai chống lại nó, mạt sát nó, nhưng ngay cả khi chống lại, mạt sát anh ta vẫn không thể thoát khỏi nó, cũng như anh ta không thể thoát khỏi màu da, khí huyết của chính mình.
     Văn hóa là một sự thừa kế có quá trình lịch sứ rất lâu dài nhưng đây là một sự thừa kế năng động với những thay đổi nhiều khi rất đột ngột do kinh tế, chính trị. khoa học kỹ thuật.
     Đặc biệt do những con người lỗi lạc của nền văn hóa mình đem lại. Các thay đổi này, dù đột ngột đến đâu, cũng chỉ là phản ánh nhũng đòi hỏi không thay đổi của văn hóa. Con người phái thở để Sống. Đó là nhu cầu bất biến. Nhưng chính do cái nhu cầu bất biến này mà trên cạn ta thở ra băng miệng hít vào bằng mũi, còn dưới nước thì lại làm ngược lại. Để hiểu văn hóa một dân tộc, như dân tộc Việt Nam, một con người như Hồ Chí Minh, cũng phải xuất phát từ cái bất biến. Nếu không làm thế thì nghiên cứu càng càng đi xa sự thực. Để nghiên cứu một văn hóa phải nhìn nó ở điểm văn hóa nào tập trung cao độ nhất, điển hình nhất. Đó là các nhà văn hóa lỗi lạc.

Từ khóa tìm kiếm nhiều: van hoa viet nam

Chiến tranh Việt Nam kết hợp đánh và đám phán


     Đối với Trung Hoa như thế nào, thì đối với Pháp, Mỹ cũng thế. Đánh đi đôi với đàm, và đàm trên cơ sở văn hóa chân chính của đối phương mà đối phương không cách nào từ bỏ được.
      Một quân đội xâm lược chỉ có thể tiến hành xâm lược trong trường hợp tiến lên có thể chết nhưng còn có thể sống nếu chiến thắng, trái lại rút lui thì bị giết chết. Nhưng khi đánh Việt Nam, nó lâm vào một tình thế khác. Người Việt Nam không giết tù binh, hàng binh, mà đối xử nhân đạo rồi cho họ về nước. Khi họ về nước, họ ở vào một trong hai tình thế. Hoặc là họ bị giết. Nhưng nếu họ bị chính người Trung Quốc giết trong khi người Việt Nam tha thì còn ai sẽ đi lính cho nhà vua? Còn nếu để họ sống thì một đồn mười, mười đồn trăm, làm cách nào tiếp tục chiến tranh được nữa? Cho nên sau mỗi lần trả tù binh hàng loạt là chiến tranh kết thúc, dù là ở đời Lý, đời Trần, đời Lê, Quang Trung hay đánh với Pháp,với Mỹ. Không phải đối phương kiệt sức mà thực tế không có   danh nghĩa gì để tiếp tục chiến tranh.

Chiến tranh Việt Nam kết hợp đánh và đám phán

     Chiến lược tâm công, đánh bại ý chí xâm lược cũng xuất phát từ biện pháp dùng chính văn hóa của đối phương làm đối phương từ bỏ xâm lược. Con người giống nhau. Hồ Chí Minh khẳng định: “Tuy phong tục mỗi nơi một khác, nhưng có một điều thì dân nào cũng như dân nào. Điều đó là dân tộc nào cũng ưa sự lành mà ghét sự dữ”.
     Những người lính khi bị đẩy vào cuộc chiến tranh xâm lược sẽ cảm thấy ân hận khi họ phải bắn giết những con người nhân cách cao hơn họ, chiến đấu cho cái lý tưởng mà chính họ cũng sẽ theo nếu ho ở vào địa vị người Việt Nam. Họ thấy người Việt Nam khi bắt được họ không hề tỏ ra căm thù, hay ngược đãi mà lại tử tế. Họ sẽ ăn năn hối hận.
     Chính vì vậy đánh Việt Nam thì sẽ mắc “hội chứng Việt Nam”. Chiến tranh có từ khi có loài người, nhưng chiến tranh tạo nên được hội chứng của nó thì chỉ có Việt Nam. Hội chứng này đã giúp cho Việt Nam có được trên ba trăm năm yên ổn sau trận Chi Lăng, ngay vào lúc Việt Nam có nhiều rối loạn: Nhà Mạc cướp ngôi, chiến tranh Lê-Mạc, chiến tranh Trịnh-Nguyễn. Nó khiến nhà khanh chỉ cho quân Sĩ Nghị đem quân Lưỡng Quang sang thử đánh lấy Việt Nam, rồi sau đó chấm dứt chiến sự. Hội chứng tạo nên trào lưu chống cuộc nổi dậy của nhân dân thuộc địa Pháp trong đó chính những người lính theo quân Pháp đánh Việt Nam là những người chống thực dân hăng hái nhất. Hội chứng này làm những người con ưu tú của văn hóa Mỹ đau khổ. Rõ ràng đây là một đóng góp của văn hóa Việt Nam vào thế giới.

Từ khóa tìm kiếm nhiều: văn hóa việt nam